Mê Truyện
  • Trang chủ
  • Truyện Mới
  • Truyện Hoàn Thành
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện Mới
  • Truyện Hoàn Thành

Trả Thù Đêm Giao Thừa - Chương 3

  1. Nhà
  2. Trả Thù Đêm Giao Thừa
  3. Chương 3
Chương trước
Chương sau

Tôi tung tin rao bán mảnh đất thứ nhất. Giá đất bắt đầu tăng, trong mắt bọn họ, chắc tưởng rằng chủ đất cũng tin gió nên đẩy giá lên cao.
 
Thư ký báo với rằng An Lục và An Kiến Quốc đã đánh . Tôi hề ngạc nhiên, dù thì cũng cố tình tiết lộ vài tin khiến cả hai tưởng rằng đối phương cũng nhắm dự án , điều đó là quá bình thường.
 
Tôi tạo áp lực lên cả hai, ly gián mối quan hệ của họ.
 
Giá đất đẩy lên cao, hai kẻ ngốc đó đủ tiền mặt, nên cả hai “ăn ý” vay ngân hàng.
 
Lúc đó, tung tiếp mảnh đất thứ hai.
 
Cứ như , bán hai mảnh đất đó cho An Kiến Quốc và An Lục với giá gấp năm lần.
 
Đồng thời, cũng nhận tin từ công ty thám tử mà đã bỏ một số tiền lớn thuê điều tra tình hình tài chính hai năm gần đây của An Kiến Bình. 
 
Quả nhiên, theo hồ sơ thì tháng 10 năm , bà còn nợ hơn 4 triệu, mà đầy nửa tháng khi bố mẹ mất, bà đã trả hết nợ.
 
cần thêm bằng chứng. Tôi tự tay tống bà tù.
 
An Lục và An Kiến Quốc mua đất, vui mừng tưởng sắp trúng quả lớn, nhưng phát hiện đã biến mất dấu vết.
 
Sau khi làm xong mọi việc thì cũng đúng dịp Tết, thời điểm để thu lưới cũng đã đến.
 
Giao thừa.
 
Tôi đến nghĩa trang thăm bố mẹ , đó mới “đoàn tụ” với “ thân”.
 
Cố tình chọn đêm giao thừa để đoàn tụ với gia đình, hu hu, đúng là chu đáo.
 
Ngay khoảnh khắc đẩy cửa bước , An Lục và An Kiến Quốc như lao tới xé xác , An Kiến Bình cũng phần tiều tụy, chắc là cảm giác nợ nần thật dễ chịu. 
 
Chỉ điều, lần thuê đám vệ sĩ lực lưỡng là .
 
“Chúng thù oán, cô làm ?” An Lục là mất bình tĩnh tiên.
 
“Không thù oán? Thật ? Anh họ quên lúc đã bắt nạt thế nào ?” 
 
Tôi mỉm quanh mọi , và họ rõ ràng cũng đoán là ai.
 
“STOP! Tôi biết mọi đang sợ, nhưng đừng vội sợ, tiên hãy trả tiền cho đã.” 
 
Tôi nhanh chóng nhấn mạnh chủ đề chính khi tình hình trở nên hỗn loạn.
 
“Cô… cô là là ma…?”
 
Chậc chậc, bác hai trông vẻ sợ .
 
“Ây da~ Bác hai, bác thế là , là ma chẳng lẽ bác còn biết ?”
 
“Cô… cô rốt cuộc làm gì?” Người lên tiếng là con gái của bác hai, An Việt.
 
“Ồ, An Việt giỏi giang nhỉ, cái dây chuyền cổ là cướp của mà, nhanh đã quên ?” Tôi mỉm bước đến mặt cô , giật mạnh sợi dây chuyền cổ.
 
“Cô… cô bậy, rõ ràng là cô tặng mà!” Cô vội vàng che lấy dây chuyền.
 
“Tặng? Cô trộm dây chuyền của , bố mẹ phát hiện, sợ đánh nên quỳ xuống cầu xin là tặng cô. Chị em của , chẳng lẽ quên cảnh quỳ van xin lúc đó ?”
 
“Á!” Tôi giật mạnh hơn sợi dây khỏi cổ cô , viên đá trang trí rạch một đường cổ trắng nõn, máu rỉ , tiếng gào thét giống như ác quỷ địa ngục.
 
“Còn nữa, bác hai, nhà của ở, sống thoải mái ?”
 
Tôi từng trong căn phòng: mỗi trong số họ đều là máu thịt ruột thịt của , nhưng từng một đều từng vì tiền mà tìm mọi cách đẩy chỗ chết.
 
“An Duệ! Làm đủ ?” Cô giận dữ cắt lời .
 
Tôi lờ , bước thẳng đến mặt con trai bà , An Lục: “Bị chủ nợ dí cảm giác thế nào? Khó chịu ?”
 
“Cô… cô rốt cuộc gì?”
 
“Vậy thế , cho mọi một cơ hội. Nếu làm , sẽ bỏ qua hết. Tiền nợ ngân hàng, cũng sẽ giúp trả.”
 
“Cơ hội gì?”
 
“Hãy cho biết sự thật cái chết của bố mẹ là thế nào.”
 
“Tôi biết! Tôi biết! An Lục đánh bạc nợ 4 triệu, mẹ nó đến tìm bố cô vay tiền, nhưng từ chối, nên đã lập kế lừa bố cô đầu tư. Cái chết của bố mẹ cô cũng là…” Bác hai run rẩy, vẻ đã sợ đến mất lý trí.
 
“Đủ ! Chẳng lẽ tham gia? Đừng tưởng rửa tay sạch sẽ!” An Kiến Bình điên cuồng cắt lời An Kiến Quốc.
 
Tôi sang An Lục: “Anh định gì ? Việc giấu . Nếu mẹ bắt, thì chẳng ai giúp trả nợ .”
 
“Tôi…” An Lục ấp úng. Tôi biết đã sợ.
 
Tôi mặt cô , chằm chằm bà hét lớn:
“An Lục! Đây là cơ hội cuối cùng. Tôi dùng 600 triệu để mua mạng mẹ , bán ?”
 
“Bán! Tôi bán! Hu hu hu… là mẹ . Là lúc bố mẹ cô đến tìm mẹ chuyện, mẹ cẩn thận đã đẩy họ rơi xuống… An Duệ, An Duệ tin , mẹ cố ý !” An Lục nức nở như đứa trẻ.
 
Thật nực , gia đình năm ngoái còn tụ họp ăn mừng phát tài, năm nay vì tiền mà xé xác .
 
Ánh mắt An Kiến Bình dần dần trở nên tuyệt vọng. Tôi ghé sát tai bà khẽ hỏi: “Thế nào hả cô? Bị chính thân đâm lưng vui ?”
 
An Kiến Bình phạm hai tội: ngộ sát và lừa đảo. Tổng hình phạt là 30 năm tù giam.
 
An Kiến Quốc, tội hỗ trợ lừa đảo, 3 năm tù giam.
 
Khi tòa, An Kiến Bình đến tan nát cõi lòng, rằng cố ý, luôn hối hận.
 
Tôi với bà , những lời đó nên để khi chết tự với bố mẹ .
 
Sau , An Kiến Bình phát điên trong tù, nhưng đó là chuyện .
 
7.
 
Một năm trôi qua nhanh, địa phủ, vẫn là Mạnh Bà đón .
 
Chỉ điều, đã ba trăm sáu mươi lăm năm trôi qua ở địa phủ, nụ đầy mê hoặc của cô vẫn thay đổi chút nào.
 
“Hu hu bảo bối, cuối cùng cô cũng , nhớ cô chết luôn đó~” Mạnh Bà khoác tay .
 
“Tại chọn ?”
 
Tôi gạt tay bà , thẳng mặt bà.
 
“Ái chà, vẫn phát hiện , đã là giấu mà… Một ngàn năm , một cặp vợ chồng đến đây, họ con gái trần gian đang bắt nạt, họ tình nguyện để bộ năng lượng của cho cô.”
 
“Cô đã đồng ý với họ.”
 
“Dĩ nhiên là ! Làm là vi phạm luật địa phủ mà! mà… họ cầu xin lâu, đúng lúc giữ chức ‘ma uất ức’ đó nghỉ việc, họ tình nguyện phục vụ địa phủ ba trăm sáu mươi lăm năm, điều kiện là chăm sóc cho cô lúc cô chuyển sinh.”
 
Thảo nào.
 
Thảo nào họ cứ giống “ma uất ức” đời .
 
Thảo nào trong hàng nghìn chọn trúng .
 
Thảo nào Mạnh Bà, bận rộn trăm công nghìn việc, thời gian uống rượu cùng .
 
“Họ… yên bình ?” Một lúc lâu , mới dám hỏi.
 
“Rất , An Duệ , bố mẹ cô là những . Họ chỉ kiếm năng lượng từ giàu mà còn miễn phí tư vấn tâm lý cho những hồn nghèo, thậm chí đôi khi còn chia sẻ chỉ số hạnh phúc của cho các hồn khác. Họ xuất phát với gói VIP, kiếp sẽ hạnh phúc đấy.”
 
Vậy là .
 
Xin cha mẹ, vì đã để cha mẹ lo lắng.
 
Kiếp nhất định nhớ sinh một cô con gái nhé, để chúng đoàn tụ.
 
Khi mang trong lòng chấp niệm, con sẽ thấy mệt mỏi. một khi chấp niệm hóa giải, ngược cảm thấy trống rỗng, biết nên làm gì tiếp theo.
 
À, cả quỷ cũng thế.
 
8.
 
Mặc dù năng lượng của đã đủ để chọn một xuất thân , nhưng đầu thai.
 
Thế là mỗi ngày cứ lang thang ở phủ của Mạnh Bà, cuối cùng Mạnh Bà chịu nổi nữa, cô dẫn một con quỷ đến gặp .
 
“Hu hu đại tỷ còn nhớ em ? Tụi em nhớ chị lắm luôn á hu hu…”
 
Tôi nhận ngay đó là nhân viên đầu tiên mà tuyển.
 
“Nè, chẳng lẽ em vẫn kiếm đủ tiền ?” Nếu nhớ nhầm thì nhóc làm việc khá siêng năng đấy.
 
“Hu hu hu, đại tỷ, từ khi chị , một hồn quỷ lúc sống làm bên Internet đã mua công ty, mấy cái chế độ làm việc 8 tiếng, nghỉ hai ngày cuối tuần, phụ cấp ngày lễ chị đặt đều gỡ bỏ hết .”
 
“Giờ tụi em làm việc 14 tiếng một ngày, chỉ cần khách phàn nàn là những lương mà còn phạt. Nói là ngày nghỉ, nhưng hồn nào xếp hạng hiệu suất thấp nhất sẽ loại, nên ai cũng làm nhiều hơn, mà tiền thì ngày càng ít… hu hu hu đại tỷ, tụi em nhớ chị lắm…”
 
Nó ôm chặt lấy chân mà vô cùng thảm thương.

Chương trước
Chương sau
Đăng nhập
Góp ý

Đăng Nhập

Đăng Ký

Đăng ký thành viên để chém gió và lưu truyện theo dõi, lịch sử đọc truyện