Mười Năm - Chương 7
Tôi chuyện đàng hoàng với Hà Dung.
Cô ngốc, cô biết rằng ở bên mới là lựa chọn nhất.
Tôi thừa nhận đã làm quá.
Về sẽ biết tiết chế.
Tôi đã chuẩn sẵn nhiều lời, nhưng khi thấy vết hôn cổ cô … đều quên sạch.
Khoảnh khắc , chỉ đập tan mọi thứ.
Tôi gào lên chất vấn cô rốt cuộc gì!
Tôi thậm chí nghĩ đến việc cầm dao giết chết cô , giết luôn chính .
Cô thể phản bội ?!
Cô thể phản bội chứ?!
Rõ ràng vài tháng , cô còn vì về nhà mà đến ướt đẫm cả gối.
Vậy mà chỉ vài tháng ngắn ngủi, cô yêu khác ?!
Thế mà cô chỉ nhếch môi khẩy hỏi :
“Sao, đến lượt khác thì nhận cái là gì ?”
Khoảnh khắc đó, nghẹn lời.
Phải .
Chính là đã đề “ can thiệp đời ”.
Cũng là là đầu tiên phản bội.
Tôi tư cách gì để trách cô ?
Đây chẳng chính là điều luôn ?
Những thân thể trẻ trung, tươi mới từng lần lượt trong vòng tay , mê luyến cái cảm giác mới mẻ .
Những cô gái đó bằng ánh mắt ngưỡng mộ, thật giỏi.
Bởi vì họ từng thấy bộ dạng thê thảm của .
So với việc thích họ, chi bằng thích chính trong mắt họ hơn.
Hoàn hảo, mạnh mẽ.
Không giống như trong mắt Hà Dung.
Cô từng đồng cam cộng khổ với bao năm, biết nên như với cô .
mỗi lần ở bên cô , trong đầu luôn văng vẳng tiếng nhắc về quá khứ nghèo nàn, thất bại của .
Cô nhắc đến chuyện cũ mỗi khi cãi , như thể lay động đầu .
cô biết — đó là điều ghét nhất.
Tôi đã thành công .
Tôi chặt đứt quá khứ thất bại .
Kể cả cô .
…
Tôi trằn trọc cả đêm ngủ.
Mỗi lần nhắm mắt , vết hôn cổ Hà Dung hiện trong đầu .
Tôi thể nghĩ đến.
Hình ảnh cô say mê.
Cô ôm lấy đàn ông khác.
Cô thân mật với khác, chút cách.
Từng hình ảnh đều như những nhát dao, từng nhát từng nhát róc sạch thịt tim .
Mà cách nào dừng .
Trời gần sáng, khẽ lau khóe mắt.
Lạnh buốt, ẩm ướt.
Ồ, đã .
Tôi bật .
Càng càng lớn tiếng.
Đây là báo ứng ?
Nước mắt mà từng khiến Hà Dung rơi xuống, cuối cùng cũng đổ trong mắt .
Giờ mới hiểu, cô quan trọng với nhường nào.
Cô đã hòa máu thịt , mỗi lần động chạm… đều là đau đến rút ruột.
Chỉ là , cô từng rời khỏi .
Nên biết.
…
Hà Dung dường như đã quyết tâm ly hôn.
Tôi giả vờ đồng ý, gặp mặt thằng đó.
Tôi để cô thấy, giữa chúng và nó… khác như thế nào.
Một thằng sinh viên nghèo thì thể cho cô gì?
Tôi đánh cược — rằng cô sẽ đầu .
Chúng đã bên ngần năm, dây dưa như thế, chia tách thì cả hai đều sẽ đau đến lột xác.
Cô sẽ nghĩ thôi.
Tôi ngờ Hạ Tử Tiểu lái xe lao tới.
Cô chỉ là món đồ dùng để giết thời gian lúc rảnh rỗi, là thích thì chẳng thích bao nhiêu.
Chỉ vì cô vài phần giống Hà Dung.
Tôi thích ánh mắt cô khi — ngưỡng mộ, si mê, giống hệt Hà Dung từng .
Tôi vốn dĩ đã định cắt đứt mọi liên hệ với cô .
Không ngờ cô cực đoan đến .
Khoảnh khắc đó, cơ thể nhào mà đầu óc chẳng kịp suy nghĩ gì.
Tôi chỉ thấy Hà Dung.
Trước khi bóng tối ập đến, đầu chỉ lướt qua những ý nghĩ mờ nhạt:
Cô … .
Cô … cuối cùng vẫn chọn đàn ông đó.
…
Ba ngày hôn mê, mơ suốt.
Toàn là về nửa đời của .
Và về Hà Dung.
Từ lúc cô còn mặc đồng phục, ngây ngô.
Đến khi hai đứa cùng xổm ở ga tàu điện, chia một suất bánh cuốn lạnh.
Rồi đến lúc cô mặc váy cưới, rạng rỡ trong ngày cưới.
Và… hình ảnh cuối cùng là cô bệt giữa căn nhà tan hoang, mà ghét .
Tôi thực sự đã khiến cô đau đớn đến thế ?
Rõ ràng cô là cơ mà.
“Cô gần đây dính lấy suốt, cứ đòi kết hôn. Tôi đang tính lạnh nhạt với cô một thời gian.”
“Đừng, đừng mà…”
Tôi choàng tỉnh, lòng ngực đau đớn, khó thở đến độ như sắp chết .
Lúc gặp Hà Dung, đã đồng ý ly hôn.
Nói câu đó… còn đau hơn tưởng tượng.
Trong khoảnh khắc , gần như gục ngã.
chắc cô rời khỏi .
Tôi đã khiến cô đau khổ quá lâu.
Còn tiếp tục giam giữ cô bên , chẳng qua chỉ là ích kỷ.
Tôi thấy cô .
Dù nụ đó dành cho .
Vậy nên cố nhếch miệng, giả vờ nhẹ nhàng:
“Không , mà cặp với thằng bồ của em. Đừng để thấy nữa, chướng mắt.”
Cô lâu, cuối cùng cũng mỉm .
“Ừ.”
Tôi gọi cô .
Hà Dung, đừng .
Em gì, cũng cho em .
Làm ơn đừng rời xa .
Tôi mong chờ cô đầu một lần nữa.
cô …
Cô từng đầu .
Cuối cùng cũng hiểu , thì … cô thật sự còn yêu nữa.
Nếu đó là hạnh phúc mà em chọn.
Vậy thì cũng .
Cứ thế mà , mang theo tất cả rời khỏi .
Còn mọi khổ đau, cứ để cho .
Vì đó là quả báo của .
Giây phút đó, chợt hiểu — thì đây mới chính là sự trừng phạt mà cô dành cho .
Tôi sẽ dùng quãng đời còn …
Mà đắm chìm trong ký ức cô để .
(Kết thúc)