Mê Truyện
  • Trang chủ
  • Truyện Mới
  • Truyện Hoàn Thành
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện Mới
  • Truyện Hoàn Thành

Làm thế nào cưa đổ bạn trai cũ Omega? - Chương 4

  1. Nhà
  2. Làm thế nào cưa đổ bạn trai cũ Omega?
  3. Chương 4
Chương trước

22.

Trò chuyện, ăn uống, mua sắm. Khi thì trời đã tối. Chu Hoài Nguyệt và vui vẻ vẫy tay chào tiễn mẹ tại cửa kiểm tra an ninh của sân bay.

Chu Hoài Nguyệt: “Anh luôn cho rằng gia đình em thích .”

“Mẹ em là coi trọng thể diện, mẹ em thích, nhất định cả nhà em cũng sẽ thích.”

“Bây giờ máy bay còn cất cánh, hội chị em của bà đều đã biết rằng em đang yêu đương với một siêu trai.”

Tôi thành thật, dùng ngón trỏ cào lòng bàn tay . Chu Hoài Nguyệt mặc kệ cho giở trò, mắt híp ,

“Người nhà em phản đối, thì…”

Hắn đang với chính , đột nhiên ngừng .

Vài ngày , Chu Hoài Nguyệt rằng dì của đã đến thành phố A.

“Bà khỏe, hơn nửa tháng nữa trường học mới cho nghỉ hè. Nên đã bảo bà đến bệnh viện bên cạnh trường đại học A để kiểm tra. Đó là một khối u nhỏ, và mấy ngày nữa phẫu thuật xong sẽ thể xuất viện.”

“Ngày mai lớp, em cùng đến thăm dì ?”

Anh véo nhẹ mặt . Tôi hiếm khi lo lắng như .

Trong phòng bệnh, Chu Hoài Nguyệt nắm tay ,

“Dì , đây là bạn gái của cháu.”

Chu Lệ Hoa chuyện với . Bầu khí hài hòa kéo dài cho đến khi Chu Hoài Nguyệt ngoài mua đồ uống, đó liền trở nên trầm trọng. Ngay khi rời , chỉ hai chúng . Nụ của Chu Lệ Hoa dần biến mất. Bà trừng mắt , lồng ngực kịch liệt phập phồng, ánh mắt oán hận:

“Sao cô còn dám đến làm phiền nó?!”

23.

Lần đầu tiên và Chu Hoài Nguyệt ngặp là ở văn phòng giáo viên. Anh ở ghế đối diện giúp cô giáo sửa bài, còn thì cô chủ nhiệm gọi mắng vì ngủ gật.

Bị mắng mặt trai , thật là mất mặt. Tôi đỏ mặt một cách vô cớ. Thầy chủ nhiệm chỉ hận sắt thể rèn thành thép, đến khô cả cổ họng mới vỗ bàn dậy pha trà. Tôi thở phào nhẹ nhõm, lén Chu Hoài Nguyệt đang tập trung sửa bài, cảm thấy trai, tay cầm bút cũng ưa , chọc cho lòng ngứa ngáy.

Vốn dĩ chỉ nghiệp xong kế thừa cơ nghiệp của gia đình, cần quá nỗ lục, thế mà bắt đầu học hành chăm chỉ, lúc rảnh rỗi thì bám theo .

Lúc đầu, phớt lờ . Sau một thời gian dài, đã quen với việc một cái đuôi nhỏ bám theo. Tôi vô tình gãy ngón tay trỏ bên , băng bó mất một tháng mới lành . Vì tay thương nên thể thường xuyên gửi tin nhắn cho .

Lúc Chu Hoài Nguyệt bắt đầu nóng nảy, chủ động tỏ tình. Chúng vụng trộm ở bên . Tôi từng nghĩ sẽ cùng học đại học.

Cho đến hôm đó giờ học, Chu Lệ Hoa tới tìm .

24.

Bà vẻ mặt khó chịu, vội tức tối,

“Chia tay với Hoài Nguyệt .”

“Chỉ còn mấy tháng nữa là đến kỳ thi đại học , nhà cô giàu , thi như thế nào cũng quan trọng. Cho nên, đừng mà kéo nó thụt lùi.”

Tôi cố gắng giải thích một cách tuyệt vọng rằng như , rằng cũng đang học hành chăm chỉ.

“Tôi mặc kệ, cô lập tức rời khỏi trường trung học số 3, nhất là rời khỏi thành phố , nhà cô giàu như thế, mà chả !”

“Nhà chúng ở tầng sáu, nếu cô rời , lập tức về nhà nhảy lầu!”

“Tôi chết , hai mới thể tiếp tục ở bên !”

Chu Lệ Hoa bỗng nhiên trở nên kích động, lời trở nên quyết tuyệt. Mắt bà đỏ hoe, hận thể biến ánh mắt thành lưỡi dao sắc nhọn, đâm . Khi Chu Hoài Nguyệt mười tuổi, cha mẹ lần lượt qua đời vì bệnh tật, Chu Lệ Hoa đã chăm sóc trong những năm qua. Bà là thân duy nhất của Chu Hoài Nguyệt.

Tôi hiểu tại dì bụng và dịu dàng của Chu Hoài Nguyệt lúc vì trở lên cuồng loạn như . Lúc đó còn cách nào khác, chỉ sợ bà sẽ vì quá khích mà nhảy lầu. Tôi chỉ biết trong vô vọng, gật đầu .

Bà đuổi , và thực sự đã rời . Bà Chu Hoài Nguyệt biết rằng bà tới tìm , vì đã cho bất kỳ điều gì.

25.

Suy nghĩ dao động. Im lặng một lúc, mới ,

“Dì , cháu nhận trường đại học A, hiện tại cháu là sinh viên cùng trường với Chu Hoài Nguyệt.”

Chu Lệ Hoa lạnh: “Vậy thì , ý cô là lý do gì để phản đối để phản đối cô ở bên nó?”

“Yêu sớm như thì thể là loại con gái gì cơ chứ?”

“Tôi thích cô, chia tay với Hoài Nguyệt .”

Tôi bĩu môi thẳng mắt bà .

“Dì , dì cho rằng dễ bắt nạt ?”

“Tôi sợ bà chết, chỉ cảm thấy bà nuôi nấng Hoài Nguyệt mấy năm nay cũng dễ dàng gì thôi.”

“Lúc đầu nghĩ rằng bà phản đối việc Chu Hoài Nguyệt hẹn hò là vì bà điểm của ảnh hưởng. Thành tích của thời điểm đó thực sự bình thường, bà coi thường cũng là điều dễ hiểu, vì năm đã trở về tiếp tục học tập để thi đỗ đại học A.”

“Hiện giờ xem vẻ bà hề quan tâm đến suy nghĩ của chút nào.”

Chu Lệ Hoa bắt đầu bày bộ dạng như nhảy lầu:

“Cô gì thì , Nếu thích cô thể tố cáo với Hoài Nguyệt, vẫn đang bệnh, cô cứ để nó cãi với , cùng lắm thì nhảy từ đây xuống.”

Tất cả yên bình đã phá vỡ, tuyệt đối sẽ bao giờ tiếp tục ngậm đắng nuốt cay nữa. Tôi tức giận đến bật . Tôi cầm điện thoại lên gọi cho Chu Hoài Nguyệt. Tôi bật màn hình và nhận điện thoại vẫn đang trong cuộc gọi.

Đầu dây bên là Chu Hoài Nguyệt.

26.

Cửa mở .

Chu Hoài Nguyệt thần sắc bình tĩnh dịu dàng, đưa đồ uống vẫn còn ấm cho . Sau đó, giơ màn hình điện thoại về phía Chu Lệ Hoa kết thúc cuộc gọi: “Tôi thấy hết .”

“Tôi ngờ dì bụng của mà cũng mặt hung hãn ép buộc khác như .”

Sắc mặt Chu Lệ Hoa dần dần thay đổi, rời mắt dám .

“Hoài Nguyệt, hai đứa thực sự hợp . Dì làm cũng là vì cho cháu.”

Chu Hoài Nguyệt lạnh một tiếng, nhạt nhẽo nõi,

“Vì lợi ích của ? Nếu như dì cho , dì sẽ lén lút đe dọa cô lưng .”

“Dì , dì đồng ý phản đối quan tâm, ai thể quản .”

“Dì thấy uất ức, càng thấy ấm ức hơn.”

“Tôi biết … về việc của họ. Đó là vết sẹo đau đớn trong tim dì, nhưng với dì giống .”

Chu Hoài Nguyệt sải bước đến bên cửa sổ và chỉ xuống đất: “Dì nhảy lầu đúng ? Vậy sẽ nhảy .”

“Tòa nhà của bệnh viện hơn 20 tầng, sẽ trực tiếp đến gặp bố để nhờ ông xét xử và với ông rằng dì nhất quyết ép bạn gái chia tay với .”

“Dì , dì hài lòng với điều chứ?”

Chu Lệ Hoa sắc mặt tái nhợt, bộ sức lực trong cơ thể trong nháy mắt như rút cạn, ôm mặt thảm thiết.

27.

Lúc xuất viện, chần chừ một lúc, hỏi chuyện của họ là như thế nào.

“Khoảng tám năm . Khi đó họ đang học cấp ba, yêu một cô gái hư trong trường. Anh hút thuốc và uống rượu, đánh và trốn học, điểm số của bắt đầu tụt dốc. Sau đó bạn gái của đòi chia tay và yêu một tên xã hội đen. Anh họ nửa đêm tìm, đánh với tên xã hội đen đó và chết bất đắc kỳ tử.”

Bởi , Chu Lệ Hoa mới kích động bắt chúng chia tay như .

Tôi thở dài một , yên tâm : “Dì của …”

“Không , hiểu bà , sẽ việc gì , bà chỉ dọa thôi.”

“Anh cũng quản nhiều như .”

“Nếu để ý, hiện tại mới là .”

“Nếu như em bỏ rơi một lần nữa, sẽ chết. ”

Ngoài trời lạnh. Anh cụp mắt xuống, giọng như bóp nghẹt, đeo một chiếc găng tay nhung tay .

Tôi bất mãn lẩm bẩm: “Lần em cũng ý định giấu .”

Tâm trạng Chu Hoài Nguyệt , vẫn đang chìm trong suy tư thấp thỏm. Anh cẩn thận quấn chiếc khăn quanh , hàng mi dài đổ bóng xuống khuôn mặt .

Áy náy : “Xin , đây đã hung dữ với em, là do .”

Tôi giơ móng vuốt bọc trong chiếc găng tay nhung lên, chạm nhẹ hàng lông mi dài và của , khúc khích: “Anh đúng là hư.”

“ , em tha thứ cho .”

  1. [Kết cục]

Năm Chu Hoài Nguyệt rời trường thực tập, nhiều đồ đạc chuyển căn hộ. Một năm , khi đang thu dọn thư phòng, vô tình tìm thấy một chiếc vé máy bay từ một trong những cuốn sách của .

Thời gian khởi hành: bốn năm .

Buổi chiều, kết thúc công việc, từ thành phố bên cạnh vội vã trở về, kịp nghỉ ngơi liền lái xe đưa ăn tối. Thành phố bao phủ trong màn mưa, sương mù và nước, chiếc ô tô lao vút qua ánh đèn neon mờ ảo.

Tôi chăm chú khuôn mặt đang tập trung của , hỏi đã nước ngoài thăm kỳ thi tuyển sinh đại học .

Chu Hoài Nguyệt và thừa nhận. Khi đó thi xong đại học, trong kỳ nghỉ hè làm gia sư hai tháng để kiếm tiền. Sau đó chỉ nhờ bức ảnh lấy từ chỗ bạn bè , dựa theo địa chỉ địa điểm đó, đã tìm .

Anh rằng lúc đó quen với nơi đó và khẩu ngữ cũng tệ. Vì địa chỉ đầy đủ nên đã tìm nhầm chỗ, đợi lâu, hỏi mấy gần đó họ cũng biết. Mãi đó khi nhắc nhở, chỉ đúng đường, mới biết đã tìm sai đường.

“Vậy tại men theo con đường đó đến tìm em?”

Anh mím môi, ngữ khí nhẹ nhàng:

“Bởi vì trong lúc chờ đợi em, đột nhiên nhận rằng đủ .”

“Tiền trong túi lúc đó chỉ đủ mua hai vé khứ hồi, biết khi đưa em về sẽ làm gì tiếp?”

Nói đến đây, : “Khi đó, thậm chí còn chắc liệu và em thể với , đại học A còn khai giảng, đã bắt đầu nghĩ về tương lai của chúng .”

“Sau đó, về nước, cố gắng khởi nghiệp, một số tin tức lẻ tẻ về em, giống như đang uống thuốc độc để làm dịu cơn khát.”

Ánh đèn neon lập lòe chiếu lên các đường nét khuôn mặt , càng làm nổi bật các đường nét góc cạnh gương mặt đẽ của .

Tôi khẽ nuốt nước bọt: “Đồ ngốc.”

Chu Hoài Nguyệt rẽ một bãi đậu xe ngoài trời gần đó tắt máy.

“Đừng .”

Đôi mắt dịu dàng, cúi xuống hôn . Anh .

Sinh mệnh là một dòng sông cô liêu hùng vĩ.

Mặt nước thấm đẫm ánh trắng, đàn cá ngang ngược quẫy đuôi vật lộn di trú.

Tôi đã cô độc lang thang quá lâu.

Kể từ giờ.

Tôi đồng hành cùng yêu đến cùng trời cuối đất, nắm tay cùng trải qua một đời, ngừng nghỉ.

[Toàn văn ]

 

Chương trước
Đăng nhập
Góp ý

Đăng Nhập

Đăng Ký

Đăng ký thành viên để chém gió và lưu truyện theo dõi, lịch sử đọc truyện